hatbui Học sinh cưng
Số bài gửi : 427 Được cám ơn : 21 Sinh ngày : 25/12/1991 Đến từ : washington
| Tiêu đề: Còn gì để luyến tiếc... Tue Feb 08, 2011 10:35 pm | |
| Còn gì để luyến tiếc…- Tết năm nay…lạnh quá ! Không biết được thời gian qua mình đã làm được những gì và được gì. Dòng thời gian trôi qua nhanh quá nhỉ. Đâu đó tôi vẫn nghe được tiếng nhạc đón xuân quen thuộc.Không chỉ là âm thanh vì trong nó còn có bao nhiêu ý nghĩa mà vẫn còn nhiều người chưa hiểu được. Năm nay tôi luyến tiếc tất cả, cuộc sống năm vừa qua quá đẹp để tôi không muốn nó phải đi theo thời gian. Ngồi ở bất cứ nơi đâu đầu óc tôi vẫn không thẻ xóa bỏ đi được những hình ảnh đó. Có lẽ…tôi đã yêu nhiều quá, đã cố gắng nhiều quá, và kết quả tôi nhận được là lời nói phũ phàng của dòng thơi gian. Tôi yêu em nhiều lắm, thật sự nhiều và tôi không muốn phải có ngày hôm nay, khi vẫn biết rằng cuộc tình đầu không bao giờ là vĩnh cửu. Em đã đi theo quá khứ của tôi và bước tới tương lai cùng một ai đó. Tôi không hận thù nữa, gần tới năm mới rồi em nhỉ? Kỳ nghĩ tết này tôi chúc em sẽ luôn cười bên gia đình và cuộc sống mới trong năm mới tốt đẹp. Tất cả còn lại chỉ là sự bình yên đối với tôi, có thể tôi sẽ dành nhiều thời gian hơn cho việc học và công việc. 0,1 là con điểm tôi còn thiếu để đạt được danh hiệu tôi luôn mong muốn. Một năm qua tôi đã có gắng và dồn nén rất nhiều. Vẫn là một con điểm chưa hoàn chỉnh. Tuy có cố gắng nhưng khi thấy một con điểm chưa hoàn chỉnh trong bài kiểm tra thì nên làm gì đây. Dù tất cả đã theo quá khứ. Tôi nên vui hay nên buồn. Thất vọng thật sự và chỉ biết ngồi trong một góc trời se lạnh của ngày tết suy nghĩ về sự cố gắng của mình bấy lâu nay. Gia đình, học hành, tình yêu, bạn bè và cả chính mình. Chắc tôi đã đánh mất đi ở mọi thứ rất nhiều. Chẳng biết làm gì khi nhìn thấy từng người thân trong nhà cãi vả và một ngày nào đó nhìn thấy họ ra đi mãi mãi. Làm gì nữa khi chỉ biết rằng thiếu 0,1 điểm bài kiểm tra hóa của mình và đánh mất hoàn toàn mụch đích bấy lâu ? bạn bè thì cũng chỉ là một lũ ăn chơi, quậy phá. Thấy được có bai nhiêu hạt cát trên tay còn xót lại khi nắm cát vừa bốc đã trườn ra theo những khe hở của ngón tay mà rơi hết xuống. Bạn bè và chính tôi cũng chỉ là những hạt cát, giữ mãi được hay không là do ở chính tôi và ở chính những hạt cát ấy. Còn tình yêu, tất cả biến mất rồi. Còn gì để nói nữa, em đi rồi, còn tôi ở đây, em có người mỡi, tôi vẫn ở đây. Rồi còn gì nữa…??? Còn những luyến tiếc của năm vừa qua thôi nhỉ… nếu như tôi thì hãy luyến tiếc như tôi. Nếu chỉ cảm nhận được thì hãy cứ cảm nhận vì biết đâu tương lai của bạn giống quá khư của tôi thì sao ? Chúc mừng năm mới, hy vọng một cuộc sống tốt đẹp hơn… |
|