1 Cách để diệt virus cho Pro : copy 1 file nào chứa virus ( kích cỡ càng lớn càng tốt), paste vào usb. Trong lúc đang copy nữa chừng thì bạn rút cái USB ra ngay lập tức, con virut đang chạy từ máy ra USB sẽ bị rớt ra ngoài . Sau đó bạn bắt nó bỏ vào bịch nilon, đem ra viện Pasteur cho mấy ổng xét nghiệm và cho nó uống một loại thuốc gì đó. Bạn đem về thả lại vô máy, con virus đã được uống thuốc sẽ truyền thuốc cho bạn tình của nó, cứ như vậy chúng sẽ bị dính thuốc hết và tới một thời gian nhất định, thuốc sẽ có tác dụng và virus sẽ bị chết hàng loạt
Lấy anh nào đây? Em muốn lấy anh khí tượng thủy văn...... nhưng người đâu... toàn tính chuyện mây mưa. Em muốn lấy anh đầu bếp....... nhưng anh ấy......... hay đòi nếm trước. Em muốn lấy anh thuế vụ .....nhưng anh ấy .........hay đòi xuống đòi lên. Em không chê anh bán vé số nghèo hèn........ nhưng sợ anh .........hay cào hay bóc. Em muốn làm vợ anh uốn tóc .......nhưng ngán bị .......đè cổ đè đầu. Em tính chọn kho bạc làm dâu ........nhưng sợ anh hay........... săm soi thiệt giả.... ==> Vậy em lấy anh IT đê, ảnh chỉ biết sờ, ngắm ....và cắm USB <=== Ứ lấy anh IT đâu :"> Thô lắm :twisted: :twisted: :twisted: :twisted:
Thúy Kiều ngồi bắn halflife, Chơi màn Deathmatch có 22 người. Bên cô chẵn 11 người, Có chàng Từ Hải là người cô yêu. Bọn cướp thấy thế liêu xiêu, Gọi ngay mụ Tú ra chiêu ở nhà. Lại thêm cả mụ Hạnh Bà, Toàn chơi 4.6 nàm nhà tỉa sang. Hoan Thủ 5.1 tàng tàng, Bắn vội bắn vàng giết được vài tên. Còn Kiều đường ống xông lên, Làm quả bom khói trúng đầu Thúc Sinh. Bọn cướp thấy thế giật mình, Màn hình hiện chữ Thúy Kiều
Cần một ngày để làm quen một người, cần một tuần để tìm hiểu một người, cần một tháng để nói yêu một người, cần một năm để cố gắng yêu người đó nhìu hơn, cần một đời để chứng minh rằng mình yêu người đó đến chừng nào,...nhưng chỉ cần một giây bạn có thể đánh mất người đó mãi mãi...............@ T__T@
Đêm nay mình ko ngủ, Mình thay bỏ đồ ngủ, Mình ra khỏi phòng ngủ, Mình đi lại gần tủ, Mình thấy trái đu đủ, Mình định mời bạn cũ, Cùng ăn trái đu đủ, Nhưng rồi mình tự nhủ, Chia ra ăn sao đủ, Mình đâu phải Hạng Vũ, Đánh bại được cả lũ, Không khéo xịt máu mủ, Thế là thề ko rủ, Mình tiến lại gần tủ, Mình mở cánh cửa tủ, Mình thò tay vào tủ, Mình lấy trái đu đủ, Mình thấy nó hơi cũ, Thì ra nó bằng mủ, Quê quá... Mình đi ngủ...